Cô yêu anh vào thời
khắc đẹp nhất, thuần khiết nhất của cuộc đời, giống như rơi xuống vực
thẳm không thể nào thoát ra được. Tình yêu thầm kín trong nhiều năm và
quãng thời gian hạnh phúc trong một tháng ngắn ngủi đã trở thành chiếc
vỏ ốc nặng nề mà ốc sên phải vác trên lưng, gắn bó máu thịt, không thể
tách rời.
Cô
vác trên mình chiếc vỏ ốc nặng nề ấy, lê từng bước về phía trước, nhưng
người cô yêu nhất lại ở nơi cô không thể đến được. Cô quên rằng, cho dù
có chạy nhanh hơn nữa thì mình cũng chỉ là con ốc sên chậm chạp, không
thể theo kịp bước thời gian. Có một chàng trai nguyện đứng sau cô, kiên
trì chờ đợi cô. Mỗi khi cô quay đầu lại, người đó sẽ khẽ mỉm cười và
nói, không sao đâu, anh đợi em.
Một
mối tình khắc cốt ghi tâm. Một mối tình thanh mai trúc mã. Một người
lạnh lùng nhưng không giấu được sự dịu dàng. Một người luôn ở bên, mãi
mãi không rời. Khi chiếc vỏ ốc trên mình không thể che nắng che mưa, khi
trái tim lại một lần tìm thấy sự ấm áp, cô nên lựa chọn thế nào...
Điệp
Chi Linh - nữ nhà văn thuộc thế hệ 8X, là người theo chủ nghĩa lạc
quan, tin rằng sau cơm mưa sẽ có cầu vồng, tình yêu vượt qua thử thách
mới có thể bền lâu.
Không thích bi kịch, vì vậy luôn tìm mọi cách để các nhân vật dưới ngòi bút của mình được hạnh phúc.
Coi
máy tính là sinh mạng thứ hai, viết vào máy tính những câu chuyện trong
lòng mình. Viết truyện là việc làm yêu thích nhất lúc nhàn rỗi cũng như
niềm vui lớn nhất của cuộc đời.
Mời bạn đón đọc.
CẢM NHẬN